VŨ ANH TUẤN Chúng tôi là 7 anh em, một anh trai và 6 em gái. Vào giờ phút này tôi đã thuộc loại cổ lai hi từ lâu, bà em gái kế tôi và 4 bà khác cũng đều xấp xỉ 70, riêng có cô em út tôi mới 61 tuổi (tôi dùng từ cô vì cô sống độc thân chưa lập gia đình bao giờ). Sau những biến thiên, gia đình tôi cũng như mọi gia đình khác, cũng bị chia năm xẻ bẩy. Tôi và 3 em gái tôi, trong đó có người em út vừa mất, ở lại quê nhà. Trong 6 người em gái của tôi, bà em thứ 2 của tôi và gia đình sống ở Úc, bà em thứ 4 và gia đình sống ở Pháp và bà em thứ 5 và gia đình sống ở Mỹ. Nghe tin cô em út tôi bị bệnh nặng, tất cả mấy bà sống ở nước ngoài đều về, và đây là cơ hội để 7 anh em chúng tôi được đoàn tụ. Mấy tuần lễ nay, chúng tôi đã được chung hưởng niềm hạnh phúc được gặp lại nhau đầy đủ cả 7 anh em. Nào ngờ theo sau niềm hạnh phúc là nỗi bất hạnh: cô em út của chúng tôi không qua khỏi, nhưng dù sao đi nữa chúng tôi cũng cảm ơn Chúa Trời đã cho chúng tôi được đoàn tụ để tiển đưa em chúng tôi về nơi vĩnh hằng. Tôi viết bài này để KHÓC em tôi! Tú Anh ơi, em dư biết là anh suốt một đời chưa hề nói và viết cái gì, dù chỉ nửa lời, để ca tụng ai, em thì cũng vậy, do đó anh viết bài này chỉ để KHÓC em và KỂ một số chi tiết cần nhắc tới trong cuộc hành trình vừa kết thúc của em đi qua cuộc đời này. Tú Anh ơi, em là một trong những người rất hiếm hoi trên đời đã được Chúa Trời CHO ĐƯỢC HƯỞNG TỰ DO SUỐT MỘT ĐỜI, VÌ TỪ BÉ CHO ĐẾN NGÀY TRỞ VỀ VỚI CHÚA, EM CHẲNG HỀ PHẢI LÀM GÌ CHO AI, CHẲNG BAO GIỜ CÓ ANH CHỦ, CHỊ CHỦ NÀO, CHẲNG BAO GIỜ PHẢI CHỊU MỘT SỰ CƯƠNG TỎA NÀO, TÓM LẠI EM ĐÃ ĐƯỢC HƯỞNG MỘT SỰ TỰ DO TUYỆT ĐỐI TRONG SUỐT 61 NĂM, hơn cả anh CHỈ ĐƯỢC HƯỜNG CÓ 40 NĂM mà đã khoe rối lên! Việc duy nhất em làm cho chính em, cho chính sở thích của em là CA HÁT TRONG NHIỀU CA ĐOÀN ĐỂ PHỤC VỤ CHÚA VÀ NHÂN QUẦN. Ngoài ra Thiên Chúa còn dành cho em một đặc ân thứ nhì CŨNG RẤT ÍT NGƯỜI ĐƯỢC HƯỞNG là với một cách sống tốt đẹp, an hòa, phong lưu, hanh thông, không đua đòi xa hoa,và được học hành đến nơi đến chốn EM ĐÃ THẬT SỰ ĐƯỢC BẠN BÈ ANH EM YÊU MẾN. Anh nói vậy vì trên đời này, thiếu gì kẻ quyền cao, chức trọng, tiền rừng bạc biển nhưng chắc gì đã được thật sự mến yêu ! Dưới đây là những bằng chứng cho thấy em thật sự được yêu mến. Chỉ nửa tiếng đồng hồ sau khi em mất cả Ca Đoàn Vượt Qua, không biết làm sao có thể tới nhanh thế để đọc kinh và hát tiễn em. Rồi liên tiếp sau đó tới đêm rất nhiều bạn bè khác đã tới chia buồn với gia đình mình và thắp hương cho em. Sáng nay, mới 5 giờ sáng đã có mấy người bạn, trên đường đi ra nhà thờ Phú Nhuận đã ghé vào đọc kinh và hát tiển em. Lúc gần 8 giờ, ngồi ở trên lầu, trong phòng anh, anh bỗng nghe tiếng đàn dương cầm đánh bài Ave Maria, thì ra một anh bạn lại viếng đã đánh để em nghe vì anh ta cho biết là anh ta được biết là em thích bài đó! Và rồi còn thánh lễ tại gia, và lễ an táng tại Thánh Đường Tân Sa Châu mà các bạn bè ai nấy đều hứa sẽ có mặt Riêng với anh và các chị thì sự ra đi của em là một mất mát quá lớn. Riêng anh, mỗi lần lên xuống cầu thang và nhìn thấy mặt em trong quan tài, mặt anh nhăn đi một chút, nhưng trong lòng thì anh đang khóc rống lên đó! Anh mong em thấy được nét mặt anh, và nghe được tiếng khóc lớn của anh, và xin em phù hộ cho anh đủ sức mạnh đễ vượt qua thử thách quá cay nghiệt này! EM NÊN NHỚ RẰNG SỐNG ĐƯỢC MỘT CUỘC ĐỜI TỐT ĐẸP, LƯƠNG THIỆN, HANH THÔNG, HỮU ÍCH CHO BẢN THÂN, CHO GIA ĐÌNH VÀ CHO ĐỒNG LOẠI NHƯ EM ĐÃ SỐNG, VÀ ĐƯỢC MỌI NGƯỜI QUÝ TRỌNG YÊU MẾN MỘT CÁCH ĐÍCH THỰC, THÌ LÀ EM ĐÃ THỰC SỰ THÀNH CÔNG TRONG CHUYẾN DU HÀNH QUA CUỘC ĐỜI NÀY CỦA EM ĐÓ, TÚ ANH Ạ. VŨ ANH TUẤN |